ANH HÙNG CA - Trang 226

ngoan của ta, mới đó mà đã mang tới đây cho ta hai hồn phách thượng đẳng
rồi.”

Tất Phi vung tay gạt tay đối phương ra, lê chiếc chân thọt lùi về phía sau

một bước, kinh hãi nhìn chằm chằm vào đối phương, lắp bắp nói: “Sư
phụ... sư phụ nói gì cơ? Lẽ nào Luyện Hồn Huyết trận này là do sư phụ tạo
nên? Tại... tại sao chứ? Vừa nãy Nguyệt cô nương đã nói với con, đây là
một thứ tà pháp thượng cổ, cần dùng tới hồn phách của mười vạn sinh linh
để luyện chế mới xong!”

Chính Đức chân nhân đưa mắt liếc nhìn y, bất mãn trách cứ: “Hài tử

ngốc nghếch, đừng có kinh ngạc như thế! Vì chính nghĩa, có một sự hy sinh
là không thể tránh khỏi. Nếu Luyện hồn Diệt chú được thực hiện thành
công, tới lúc đó ta sẽ có thể hạ sát Ứng Long và Tương Liễu, trả lại sự yên
bình vĩnh viễn cho Thần Châu. So với điều đó, tính mạng của mười vạn
sinh linh có đáng kể gì?”

“Đó là kiểu chính nghĩa gì vậy? Thật nực cười!” Tiểu Trúc cố gắng dìu

Mặc Bạch, đồng thời giận dữ quát to, một tay chỉ về phía những khuôn mặt
đầy vẻ sợ hãi và tuyệt vọng trên tường, gằn giọng nói: “Cho dù ngươi có
muốn giết chết Ứng Long và Tương Liễu đi chăng nữa, lẽ nào lại có thể
dùng mạng người để đánh đổi ư? Mười vạn con người này đều đáng chết
ư?”

Chính Đức chân nhân hừ lạnh một tiếng nói: “Con nha đầu ranh ngươi

kiến thức còn hạn hẹp, tất nhiên không thể hiểu được chí hướng cao xa của
bản tọa.”

“Đúng thế, ta đúng là không thể hiểu được ngươi, cũng không ngờ được

rằng trên dời lại có người hung tàn như thế! Cái gì mà “Xích Vân lâu sở
trường phù chú, chuyên che chở tạo phúc cho trăm họ” chứ? Các ngươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.