ANH HÙNG CA - Trang 272

Nghe thấy lời này, Tất Phi thoáng lộ vẻ buồn bã. Nhìn ra tâm trạng của y,

Tiểu Trúc mỉm cười chen vào. “Cô nương ơi, cô không phải cũng yêu
thương thần thú Phi Liêm đấy chứ?Hầy, sự đời luân hồi, ai mà biết được
kiếp sau mình sẽ là thứ gì chứ. Giống như ta vậy, sư phụ ta từng là giống
súc sinh đứng hàng cuối cùng trong lục đạo, về sau tu hành trăm năm trở
thành đại tiên, ta thì là một người phàm, nhưng ân nhân cùng bằng hữu của
ta lại là yêu linh. Mối tao ngộ của một con người đều là từ chữ “duyên” mà
ra, hợp thì đến, không hợp thì đi, hà tất phải phân chia chủng tộc với hệ
phái làm gì?”

Lời của nàng khiến Ngôn Nhược Thi ngây người, một lát sau mới hơi

nhếch khóe môi, mỉm cười nói: “Cô nương nói rất phải, Nhược Thi quả đã
lỡ lời rồi. Vậy xin làm phiền Tất công tử.”

Tất Phi khẽ gật đầu với Tiêu Hành Chi một cái, sau đó nắm lấy cổ tay

Ngôn Nhược Thi, bắt mạch cho nàng ta. Không lâu sau, Tất Phi hơi cau
mày, trầm giọng nói: “Cô nương mạch tượng rời rạc, thể chất yếu ớt, nếu tạ
hạ đoán không nhầm thì hoàn toàn dựa vào thần lực mà Tiêu công tử truyền
cho nên mới có thể chứa được linh thai này trong người, nhưng nếu muốn
hạ sinh, chỉ e cô nương sẽ nguy hiểm đến tính mạng.”

Nghe thấy lời chuẩn đoán của Tất Phi, Ngôn Nhược Thi không hề to ra

kinh ngạc, Nàng ta cụp mắt xuống khẽ vuốt ve cái bụng hơi nhô lên, nói
giọng cưng nựng. “Dù có nguy đến tính mạng ta cũng muốn sinh đứa bé
này ra cho Tiêu lang, có chết cũng không hối tiếc…”

“Nhược Thi!”Tiêu Hành Chi nhíu chặt đôi mày, cắt ngang lời nàng ta. Y

đưa tay nắm lấy bàn tay mềm mại như không xương của thê tử, dùng ngón
tay cái nhẹ nhàng vuối ve mu bàn tay của đối phương, chậm rãi nói: “Nàng
yên tâm, có Định Hồn châu trong tay, ta ắt sẽ không để nàng xảy ra chuyện
gì đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.