ANH HÙNG CA - Trang 456

giận, còn cười híp mắt, vẫy tay chào mấy người Tiểu Trúc, rồi dần dần mất
dạng trong khu rừng, chẳng còn thấy bóng dáng đâu nữa.

Tất Phi dõi nhìn hai người đó rời đi rồi lại cúi đầu nhìn nắm hạt dưa vừa

bị thư sinh Tiểu Bạch nhét vào tay, dở khóc dở cười, nói: “Vị công tử này
đúng là quái dị. Phải rồi, Nguyệt cô nương, tại sao cô lại muốn đánh cược
với Lục cô nương vậy?”

Tiểu Trúc khẽ mỉm cười, chậm rãi nói: “Lục Linh che mặt đi lấy trộm

Càn Khôn đỉnh, lại sợ bị Xích Vân lâu bắt được thì không cách nào ăn nói
với sư môn, điều này chứng tỏ Độ Tội cốc có tám phần mười là không biết
gì về chuyện này. Mà nghe những lời vừa rồi của vị thư sinh Tiểu Bạch kia,
theo ta thấy, chuyện Lục Linh trộm đỉnh có lẽ có liên quan tới Ngôn tỷ tỷ.
Nhưng cô ta lại có địch ý với chúng ta, nếu hỏi trực tiếp ắt cô ta chẳng chịu
trả lời, cho nên ta mới nghĩ ra cách đánh cược. Với tính cách của cô ta, nếu
thua ắt sẽ chịu nhận, cho dù không bằng lòng thì cũng sẽ tuân thủ lời hứa,
nói cho chúng ta biết chân tướng sự việc.”

Thế nhưng, lúc này đây, Tiểu Trúc thông minh xinh đẹp, Quy Hải Minh

lạnh lùng ít nói, Tất Phi ôn hòa chính trực, Lục Linh bướng bỉnh giữ lời,
thư sinh Tiểu Bạch suốt ngày tươi cười, tất cả bọn họ đều không ý thức
được rằng vở kịch này, phen đánh cược này, lại phải trả một cái giá đau đớn
đến tột cùng, đó chính là tính mạng của hảo hữu…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.