ANH HÙNG CA - Trang 485

ngực ra mấy tấm Sí Hỏa phù, vung tay vứt xuống dưới hang, giận dữ quát:
“Tên họ Tất kia, để ta xem xem ngươi có thể cầm cự được tới bao giờ!”

Ánh lửa bùng lên, tràn xuống phía dưới. Tất Phi biết rõ Sí Hỏa phù được

ném vào mình, nhưng cũng biết nếu lúc này mình né tránh ắt sẽ để lộ sơ hở,
tới khi ấy Đào Ngột sẽ không còn kinh sợ nữa mà lao tới tấn công. Nghĩ tới
đây, Tất Phi không hề né tránh, vẫn đứng sừng sững tựa như một ngọn núi!

“Uỳnh!”

Mấy tấm Sí Hỏa phù bay trúng người Tất Phi và nổ tung, lập tức khiến y

biến thành người máu, trên trán, trên mặt, trên vai đều đầy rẫy vết thương,
cứ như thể vừa mới được vớt ra từ trong bể máu ở dưới địa ngục vậy.
Nhưng dù như thế, Tất Phi vẫn đứng sừng sững hiên ngang, cặp mắt màu
nâu nhạt nhìn chằm chằm vào con hung thú trước mặt, thần sắc tỏ rõ vẻ
nghiêm túc, không hề e sợ đối phương.

Đang được y bảo vệ sau lưng, Lục Linh chưa bao giờ căm hận bản thân

như thế: Nếu không vì trúng kế của đệ tử Xích Vân lâu, nếu không vì bản
thân chẳng còn chút khí lực nào, cô ta ắt sẽ không để Tất Phi một mình ứng
phó với cục diện hiện tại! Cô ta hận mình xuẩn ngốc vô tri, hận mình đã đổ
oan cho người tốt, bèn nắm chặt năm ngón tay lại, muốn chụp lấy cây bán
nguyệt kích, nhưng rốt cuộc vẫn không cự lại được công hiệu của Thiên Hồ
phấn, chỉ có thể giữ cơn phẫn nộ ngợp trời ở trong lồng ngực mà không làm
được gì hơn.

Còn Triệu Minh lúc này đang đứng trên cửa hang, nhìn thấy Tất Phi cố

chịu Sí Hỏa phù, khiến cho Đào Ngột sợ hãi không dám tiến lên, thế là lại
càng giận dữ. Hắn quay đầu chạy như bay tới trước lồng giam giữ Giác
Đoan, vung đao đâm vào bụng nó rồi cầm lấy một chiếc chậu đồng hứng
máu, sau đó bèn chạy tới cửa hang, đổ thẳng chậu máu ấy xuống phía dưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.