ANH HÙNG CA - Trang 588

hai thước. Lận Bạch Trạch đi tới, cẩn thận lấy từ bên trong ra một chiếc
hộp gỗ đào trổ hoa, lại rút cây phất trần củamình ra, sau đó xoay người giao
chiếc hộp gỗ cho Tất Phi và Lục Linh, nhỏ giọng dặn dò:

“Bên trong này chính là Khuy Thiên phiên. Các vị dùng xong nhớ phải

trả lại đây nhé...”

“Lận huynh yên tâm, sau khi việc thành, bọn ta ắt sẽ trả vật về cho chủ

cũ.” Tất Phi trầm giọng đáp.

“Không, không, đừng trả lại cho ta.” Lận Bạch Trạch vội vàng xua tay

lia lịa. “Coi như ta sợ các người đấy, sau này nhất định chớ có tìm ta! Ta
không muốn sự việc bại lộ để rồi bị sư phụ chém đầu đâu. Thế này đi, đến
lúc đó mấy người hãy bảo con rắn kia ném trả vật này xuống chiếc thuyền
nhỏ trên Kính hồ là được rồi, đệ tử chèo thuyền nhìn thấy nó, sẽ tự khắc
đưa về môn phái.”

Nói tới đây, Lận Bạch Trạch nhíu chặt đôi mày, hai hàng lông mày như

dính cả vào nhau. Rồi hắn đưa tay vỗ ngực, cắn răng nói: “Các người tới
đi!”

Tất Phi và Lục Linh đưa mắt nhìn nhau, cô gái nâng bán nguyệt kích lên,

vừa định ra tay thì đột nhiên Lận Bạch Trạch lại nhảy về phía sau một
bước, nhăn nhó nói: “Đừng đừng! Lục sư tỷ ra tay nặng lắm, ta sợ một kích
của tỷ đánh xuống thì cái mạng này của ta hỏng mất. Tất... Tất sư huynh,
xin nhờ huynh vậy.”

Đến lúc này, hắn lại quay sang gọi Tất Phi là “sư huynh” để lấy lòng.

Lục Linh trừng mắt nhìn hắn, khẽ “hứ” một tiếng vẻ bất mãn. Tất Phi thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.