ANH HÙNG CA - Trang 69

thế này. Thật đáng tiếc, sao tên tiểu tửthối Hồng Phi đó lại không có được
vận may như vậy nhỉ?”

Nghe thấy những lời làu bàu đó, Quy Hải Minh hơi cau mày lại, vẻ mặt

càng trở nên lạnh lùng. Mặc Bạch đang ngồi trên vai y chợt đưa hai tay tới,
kéo hai khóe miệng của người thanh niên qua hai bên. Quy Hải Minh lập
tức trở mặt, vung tay gạt tay Mặc Bạch xuống, sau đó giận dữ trừng mắt
nhìn đối phương. Mặc Bạch khoanh tròn hai tay, ra vẻ khinh thường, bộ
dạng như đang nói: Tiểu tử, muốn ra vẻ với ta ư, ngươi hãy còn non lắm!

Hai người bọn họ một thì trầm mặc ít nói, một thì có miệng mà chẳng thể

nói năng, lúc này cứ thế lẳng lặng nhìn nhau, không ai chịu ai cả. Tiểu Trúc
dở khóc dở cười, vội vàng kiễng chân lên bế Mặc Bạch từ trên vai Quy Hải
Minh xuống, sau đó co ngón tay trở lại, khẽ cốc một cái lên trán gấu trúc.
“Sư phụ, rắn con ca ca đã giúp đỡ chúng ta rất nhiều, còn cùng chúng ta đi
tìm thuốc về để giải trừ cấm chế cho sư phụ, ngườilàm căng với huynh ấy
làm gì chứ?”

Mặc Bạch đưa tay ôm trán, kêu lên “ô ô” như muốn nói: Tiểu nha đầu

càng ngày càng lớn gan rồi đấy, lại dám cốc trán sư phụ ngươi nữa!

Tiểu Trúc cười hì hì, nói: “Con chỉ dùng chiêu gậy ông đập lưng ông

thôi. Trước đây sư phụ cũng thường xuyên cốc trán con còn gì, có câu rằng
kèo trên không thẳng thì kèo dưới cũng cong mà!”

“Ô ô!” Nha đầu ngươi thật xấu xa! Ngươi làm thế này rõ ràng là nhân lúc

ta gặp khó khăn mà giở trò!

Tiểu Trúc cười giảo hoạt, nói: “Con chỉ là nhân lúc sư phụ không thể đáp

trả mà nói cho sướng miệng thôi mà!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.