ANH HÙNG CA - Trang 71

hãy nghỉ tạm lại đây một đêm. Chờ lát nữa là thằng con ta cũng về thôi.”

Nói tới đây, khóe miệng ông ta hơi xịu xuống, để lộmột tia bất lực.

“Trong thôn này, phần lớn đều là người già với trẻ con, Hồng Phi từ nhỏ đã
không có bạn chơi cùng, thế nên lúc nào cũng trầm mặc ít nói giống
nhưmột ông cụ non vậy. Hai đứa tuổi tác xấp xỉ nó, lát nữatrò chuyện với
nó một chút cũng tốt.”

Nghe thấy câu nói này, Mặc Bạch khẽ thở dài một tiếng, đoán chừng là

đang cảm khái về việc nuôi con không dễ. Nếu y có thể nói chuyện, lúc này
ắt hẳn sẽ không kìm được trao đổi với người thợ săn kia một chút về những
điều tâm đắc trong việc nuôi dạy con cái. Vậy nhưng lúc này y chỉ có thể ở
yên trong lòng Tiểu Trúc, thế rồi y đột nhiên ưỡn ngực lên, cặp mắt đen láy
nhìnlướt qua khuôn mặt thanh tú của vị tiểu cô nương đangbế mình một
lượt, vẻ mặt đắc ý như muốn nói: Nhìn xem, ta nuôi con giỏi biết bao, con
gái nhà ta vừa xinh đẹp lại vừa mau mồm mau miệng!

Lão Quách đang tiếp đãi khách khứa, chuẩn bị đi làm cơm tối, từ ngoài

cửa đột nhiên vang lên tiếng chiêng dồn dập. Ông ta lập tức biến hẳn sắc
mặt, vội vàng nói: “Mọi người đợi một lát!” Sau đó liền cầm lấy cung tên
để cạnh cửa, lao vụt ra ngoài như một cơn gió. Qua cánh cửa mở rộng, Tiểu
Trúc nhìn thấy rất nhiều người đã chạy ra khỏi nhà, đủ cả già trẻ lớn bé.
Phụ nữ dùng chày đập quần áo không ngừng gõ vào chậu đồng, làm phát ra
những tiếng “keng keng”, đàn ông thì cầm theo cuốc, thuổng, vừa chạy vừa
hô lớn: “Phi đến rồi! Phi đến rồi!”

Phi ở Đỉnh Sơn? Lẽ nào chính là loài dị thú canh giữThanh Sương Tạp

thảo? Nghe thấy vậy, ba người Tiểu Trúc lập tức chạy ra ngoài cửa, đi theo
các thôn dân vào trong khu rừng ở mé tây thôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.