ANH HÙNG CHÍ - Trang 1008

Tần Trọng Hải run giọng nói:

- Thực sự là thua sao?

Liễu Ngang Thiên than thở một tiếng, nói:

- Năm Võ Anh thứ mười lăm, truyền ra lời đồn rằng Tiên đế ngự giá thân
chinh thảm bại, Ngọc môn quan đứng mũi chịu sào, nhất thời lòng người
bàng hoàng không biết làm sao cho phải. Lúc ấy đại tướng trấn giữ Ngọc
môn quan chính là Võ Đức Hầu, quân sĩ chỉ hơn ba vạn người nhưng Võ
Đức Hầu ỷ vào binh pháp cao minh, võ nghệ uyên thâm nên không chút sợ
hãi. Hắn nghe tin tức liền muốn mở quan xuất chinh, nghĩ cách tiến ra quan
ngoại cứu giá Tiên đế. Ai ngờ lúc này Giang Sung lại phản đối, kẻ này lấy
thánh chỉ của Tiên đế không cho xuất binh. Võ Đức Hầu giận dữ không thôi
nhưng Tiên đế đã có lệnh, nếu hắn ra mặt phản kháng chính là đại tội phản
quốc. Mắt thấy Giang Sung cổ hủ như thế, Võ Đức Hầu đành không có biện
pháp. Mấy tên tướng lãnh khác cũng là hạng ham sống sợ chết. Thấy địch
mạnh ta yếu thì chỉ mong trốn ở quan nội, không cần ra mạo hiểm.

Tần Trọng Hải cả giận nói:

- Hay cho đám cẩu tạp chúng chỉ biết soán quyền lộng thế, hoàn toàn không
có bản lĩnh. Nếu ta ở chỗ đó, liền một đao chém đầu toàn bộ!

Sắc mặt Liễu Ngang Thiên đại biến, quát:

- Chỉ là cái dũng của kẻ thất phu! Việc này chớ có nhắc lại!

Lão thở dốc một lát, quay đầu sang hòa nhã hỏi Lư Vân:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.