ANH HÙNG CHÍ - Trang 103

Thương thế Tề Nhuận Tường trầm trọng, miễn cưỡng nói:

- Ta..Người nhà của ta đâu rồi?

Ngũ Định Viễn thấp giọng nói:

- Bọn họ đều mạnh khỏe, ông đừng vội, trước tiên cầm máu đã.

Tề Nhuận Tường thở không ra hơi:

- Gọi bọn họ tới gặp ta, ta có vài lời di ngôn cần nói.

Ngũ Định Viễn vẫn không cử động, vẻ mặt đầy thương cảm.

Tề Nhuận Tường run rẩy:

- Họ...Bọn họ đều chết hết rồi phải không?

Ngũ Định Viễn cúi đầu không nói gì. Tề Nhuận Tường đau đớn tới tận tâm
can, khuôn mặt đẫm lệ hòa cùng với máu thấm sang y phục của Ngũ Định
Viễn.

Hắn ôm lấy Tề Nhuận Tường khẽ nói:

- Tề sư phụ! Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Nói cho ta biết đi!

Vẻ mặt thống hận của Tề Nhuận Tường, khi nhìn sang Ngũ Định Viễn liền
chuyển thành nụ cười méo nó:

- Thiên lão phù hộ, thứ đó vẫn chưa mất…Ngũ bộ đầu… Ngươi…Ngươi…

Ngũ Định Viễn ngạc nhiên hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.