ANH HÙNG CHÍ - Trang 1180

theo nội lực không nhỏ, nếu bị trúng chắc chắn sẽ nội thương. Chàng không
dám coi thường, liền lách người sang bên tránh đi. Quyển sách kia rắc một
tiếng, đánh vỡ một chấn song cửa sổ bay ra ngoài viện.

Hách Chấn Tương thấy thân pháp của Dương Túc Quan linh động, thoáng
chốc liên tục múa may song chưởng, tạo nên kình phong khắp nơi. Vô số
cuốn sách theo dòng khí bay lượn. Chưởng phong vừa tống ra, cả đám liền
theo đó bắn tới Dương Ngũ hai người.

Ngũ Định Viễn thấy tình cảnh không ổn, vội lăn một vòng dưới mặt đất né
tránh. Dương Túc Quan không muốn thu chiêu, hừ một tiếng thì trường
kiếm vung lên, hóa thành một quang cầu to lớn, trong khoảnh khắc đã bổ
những quyển thành hai đoạn. Hách Chấn Tương thấy kiếm pháp của chàng
tinh kỳ, liền tăng lực đạo trên tay. Chỉ nghe tiếng vù vù không ngừng bên
tai, toàn bộ sách vở trong thư phòng đã thành ám khí, nhất nhất bắn về
Dương Túc Quan.

Lúc này An Đạo Kinh đã đuổi tới, mắt thấy Hách Chấn Tương đại chiếm
thượng phong thì không vội xông vào, chỉ ở ngoài cửa lược trận. Lại thấy
kiếm quang của Dương Túc Quan soàn soạt, một kiếm vung xuống thì một
quyển sách chém làm hai đoạn. Quyển sách kia vừa tán ra trên không trung,
trong đó nhẹ nhàng bay ra một thứ, rõ ràng là một trang giấy.

An Đạo Kinh tinh mắt, lúc này kêu lên:

- Mau! Chính là thứ này! Mau thu lấy trang giấy kia!

Hách Chấn Tương vươn tay phải, đã tóm được nửa dưới trang giấy.

Dương Túc Quan nghe thì mừng rỡ, thầm nghĩ:

“Đi mòn giày sắt chẳng thấy, đến khi đạt được lại không phí chút công phu”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.