ANH HÙNG CHÍ - Trang 1190

- Chiếu theo tấu chương của Lương đại nhân, Giang Sung đã cắt đất ngàn
dặm nhưng hồng tuyến này thật sự rất quái dị, chỗ thụt vào chỗ lùi ra. Thật
sự rất khó kết luận, phải làm sao bây giờ?

Dương Túc Quan thở dài:

- Bất kể như thế nào, trước tiên cần tìm người thông dịch văn tự trên da dê
một lần, sau đó mới có kết luận cuối cùng.

Bên này Dương Túc Quan, Ngũ Định Viễn không có tiến triển, bên kia Vi
Tử Tráng đã hỏi thăm ra tin tức thủ hạ cũ của Dã Tiên. Mọi người trở lại
trong phủ thương nghị. Vi Tử Tráng nói :

- Theo một lão nhân trong thành nói, hơn mười năm trước có một nhóm
người chịu giáo hóa quy phục triều đình ta, hiện đang tụ cư trong một trấn
nhỏ cách đây ba mươi dặm. Những người này chăn dê duy sinh, giữ lấy
phong tục người Hồ. Nói không chừng đó là di dân của Dã Tiên, ngày mai
chúng ta đến xem một lần!

Đám người Dương Túc Quan nghe vậy mừng rỡ. Sáng hôm sau Vi Tử
Tráng dẫn mọi người đồng loạt tới trấn nhỏ. Linh Chân ở trong phòng đã
nhiều ngày, nghe được ra ngoài thì mừng đến nhảy lên tận trời. Mọi người
thấy bộ dáng của lão đều cười ha hả.

Giờ ngọ đã đến thị trấn nọ, Vi Tử Tráng hỏi đường thì biết người Hồi nơi
đây đều tụ cư ở phía Tây trấn này. Mọi người đi một lát thì thấy bên đường
dựng vô số lều trại, cư dân ăn mặc rất khác người Hán. Dương Túc Quan
biết tiếng Hồ, liền lấy ra da dê hỏi cư dân địa phương, hỏi liên tiếp mấy
người Hồ nhưng cả đám một bộ mờ mịt, không một ai đọc hiểu được văn tự
ở trên.

Đang ưu sầu thì một hán tử đi tới, hắn nhìn một hồi rồi dùng Hán ngữ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.