ANH HÙNG CHÍ - Trang 1192

trong phạm vi trăm dặm quanh đây, chỉ sợ không có ai hiểu biết bằng
người.

Dương Túc Quan nghe ba chữ "Hồ Lô Cốc" lập tức rùng mình, nghĩ đến sự
tình ngự giá thân chinh mà Liễu Ngang Thiên từng nói qua. Chàng cùng
Ngũ Định Viễn nhìn nhau, liền nói:

- Xin nhờ đại ca dẫn đường cho chúng ta bái kiến lệnh tôn, ở đây có chút
lòng thành kính.

Nói rồi vái chào thật sâu, lấy ra ngân phiếu trăm lượng nhét vào tay người
nọ, nói:

- Sắp là ngày tết, chúng ta vội vàng đến bái phỏng nên không kịp chuẩn bị,
xin đại ca xin vui lòng nhận cho.

Hán tử kia cười to, lắc đầu rồi đem ngân phiếu trả lại, nói:

- Gia phụ thích nhất là kể lại sự tích anh dũng thời còn trẻ, các người chịu
tới nghe thì người cao hứng còn không kịp, sao còn thu bạc của các người
nữa!

Mọi người thấy hắn khí phách hào hùng sảng khoái, rất có phong thái của
hào kiệt biên cương thì càng thêm kính trọng.

Hán tử kia liền dẫn mọi người vào trong thôn. Kiến trúc của bộ lạc này thật
sơ sài, đều là lều trại bằng vải thô, nghĩ đến một cuộc sống cực khổ.

Đi một lát thì tới một cái nhà lều. Hán tử kia xốc màn vải lên, lớn tiếng gọi:

- Phụ thân! Có khách phương xa đến thăm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.