ANH HÙNG CHÍ - Trang 1215

Mọi người nhìn vào lưng Ngũ Định Viễn, thấy có một con con rết sặc sỡ
đang bám vào mà gặm cắn, đem Ngũ Định Viễn trở thành miếng mồi ngon
lành. Hai thiếu nữ thấy cảnh tượng ghê tởm này không khỏi kêu lên sợ hãi,
một thân mồ hôi lạnh.

Linh Định dùng kiếm muốn gẩy con độc trùng nọ ra, ai ngờ nó bám vào quá
chặt, cắn sâu vào trong thịt. Linh Định thở dài một tiếng, miệng tuyên Phật
hiệu. Trường kiếm rung lên liền đâm chết độc trùng kia. Mũi chân lão điểm
một cái, đem thân mình Ngũ Định Viễn lật ra. Mọi người thấy trên mặt hắn
đã đầy hắc khí như tiểu nhị nọ, chỉ sợ là mạng sắp hỏng.

Diễm Đình vừa kinh vừa sợ, lại thấy từ thi thể của tiểu nhị nọ chui ra hơn
mười con rết, đám này bò khắp nơi trong điếm. Khuôn mặt thanh tú của
nàng trắng bệch, vội vàng thối lui. Vi Tử Tráng sợ độc trùng hại người liền
xông lên phía trước, tung ra mấy cước dẫm chết sạch.

Lúc này đã có hai người không minh bạch trúng độc. Khách nhân lại la
mắng xem mấy người thành hung đồ. Dương Túc Quan tuy lão luyện nhưng
phút chốc khó tìm được kẻ hạ thủ. Chỉ e một lúc nữa thì nhân mã quan phủ
sẽ tới, đến lúc đó muốn thoát thân cũng không dễ.

Dương Túc Quan gọi Vi Tử Tráng lại, thấp giọng nói:

- Theo ta phỏng đoán, đám độc trùng này tất do người nuôi dưỡng, đặt ở
trong điếm hại người. Chỉ sợ kẻ hạ độc hãy còn ở đây. Làm phiền ngài cùng
Linh Định đại sư bảo hộ cho hai người bị thương, để ta đi dụ hắn ra!

Vi Tử Tráng đáp ứng một tiếng, liền cùng Linh Định lo thủ hộ. Khách nhân
trong điếm ném ghế qua đều bị hai người dễ dàng ngăn cản. Dương Túc
Quan thì tránh ở góc, đôi mắt lạnh quan sát khắp nơi, liền muốn tìm ra kẻ
hạ độc trong đám người lộn xộn kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.