ANH HÙNG CHÍ - Trang 1213

Đã sắp tết, khách nhân trong điếm đang uống rượu vung quyền vui sướng,
thấy có người chết thảm thì kinh hãi, nhất thời loạn thành một đống.

Ngũ Định Viễn buông tiểu nhị ra quát:

- Các ngươi không cần ồn ào! Tiểu nhị này là bị người hạ độc mà chết!

Lời còn chưa dứt thì Ngũ Định Viễn thấy trên lưng nhói lên một cái như bị
ong chích. Quay đầu lại, đã thấy mọi người như bất ngờ về hành động này
của hắn. Bỗng nghe Diễm Đình kêu lên:

- Cẩn thận!

-----

Chú:

(1) “Nhất Phật xuất thế nhị Phật niết bàn” Cách viết này không thông dụng
bằng hai cách viết sau: Nhất Phật xuất xác, nhị Phật thăng thiên hoặc nhất
Phật xuất thế, nhị Phật thăng thiên.

Phật giáo cho rằng thế giới mỗi lần trải qua một tiểu kiếp sẽ có một vị Phật
xuất thế. Kiếp tức là một đoạn thời gian vô cùng dài. Một tiểu kiếp tức là
1680 vạn năm. Nghĩa rộng của câu trên chính là “chết đi sống lại”.

Ngụ ý trong câu này Linh Chân kêu rằng: Đói dài đến chết đi sống lại như
vậy, Phật bảo lão phải chịu làm sao đây.


stevenqb1890

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.