ANH HÙNG CHÍ - Trang 1308

qua việc này thế sao?

An Đạo Kinh nghe đối phương chất vấn thì sắc mặt hơi biến đổi, không biết
nên đáp lời thế nào.

Hồ Mị Nhi thấy Dương Túc Quan có ý ly gián, liền cười với An Đạo Kinh:

- An Thống lĩnh. Tối nay giết một thuộc hạ của ngài, xem như ta nợ một
phần nhân tình, ngày sau bổn cô nương nhất định báo đáp.

Lời lẽ của nữ ma đầu này lại thản nhiên, xem nhẹ mạng người như loài trâu
ngựa.

Dương Túc Quan quát:

- An Đạo Kinh! Nữ nhân này nói như vậy, thật không coi ngươi ra gì.
Ngươi còn nhịn thì xứng là mệnh quan triều đình sao?

Nói xong lời này thì chàng không còn sức lực, liền té ngã ra đất.

Đám người Cẩm Y Vệ nghe thì gật đầu đồng ý. Lúc trước Bách Hoa tiên tử
xem thường bọn họ, giờ lại xuống tay hại người. Thị coi tánh mạng người
Cẩm Y Vệ như rơm như rác, bọn họ sao có thể nuốt trôi ngụm khí giận
này? Lập tức cả đám ào ào quay đầu nhìn An Đạo Kinh, muốn xem hắn xử
trí thế nào.

An Đạo Kinh thấy thuộc cấp nổi giận đùng đùng thì biết không thể làm ngơ,
nếu không ngày sau làm sao phục chúng? Chỉ có điều địa vị Hồ Mị Nhi bất
phàm không thể đắc tội, cục diện quả thực khó xử cho hắn. Tâm niệm vừa
động, An Đạo Kinh liền ho khan vài tiếng rồi cao giọng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.