ANH HÙNG CHÍ - Trang 1309

- Bách Hoa tiên tử, tiên tử làm bừa như vậy có phần quá đáng. Tối nay sát
hại thuộc cấp của ta, An Đạo Kinh này ngày sau chắc chắn... Sẽ...sẽ…

Hắn ấp úng nửa ngày nhưng không biết sẽ làm thế nào. Hồ Mị Nhi thấy đối
phương lí nhí liền cười khảy:

- Vân Tam Lang chết có gì mà tiếc? Ta giết hắn thì các ngươi nên cảm tạ
mới phải! Loại phế vật này chỉ lãng phí lương ăn, nên đuổi ra ngoài từ lâu.

Đám người Cẩm Y Vệ nghe lời ấy thì nhao nhao gầm lên:

- Yêu phụ lớn mật! Nói chuyện cẩn thận một chút!

An Đạo Kinh thấy thuộc hạ mặt đầy tức giận, hừ giọng mũi một tiếng quát:

- Đúng vậy! Sao dám nói chuyện như vậy? Cẩm Y Vệ chúng ta có quy củ
của mình. Vân Tam Lang có sai lầm cũng không tới phiên tiên cô động thủ!
Vượt mặt An Đạo Kinh ta như thế, ta... Ta nhất định phải... phải...

Lời lẽ của hắn ban đầu thì ra vẻ hùng hổ, có điều nhớ tới quan hệ giữa Hồ
Mị Nhi cùng Giang Sung thì lại như quả bóng bị xì hơi, ngày càng yếu ớt.

Hồ Mị Nhi hừ một tiếng, nói :

- Chỉ là một Vân Tam Lang, tiếc gì hạng thấp kém như vậy? Nếu ngươi
thấy tiếc, ngày sau ta bồi thường cho một cô nương thiên kiều bá mị. Cô
nương này không chỉ mỹ miều mà còn là một cao thủ độc công, đảm bảo sẽ
trọng chấn uy danh của Cẩm Y Vệ! Ngươi nói có được không?

An Đạo Kinh nghe đến mỹ nữ, mừng rỡ trong lòng nhưng ngoài mặt không
lộ vẻ gì khác thường. Hắn cẩn thận suy tính thì thấy nên bỏ qua chuyện này.
Điều cần làm bây giờ phải làm sao để chuyển sự chú ý của đám thuộc cấp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.