ANH HÙNG CHÍ - Trang 1371

- Tại hạ thân chịu quân lệnh, thứ cho khó mà tòng mệnh.

Lục Cô Chiêm thản nhiên nói:

- Ta kính trọng Dương huynh đệ là một vị quan tốt hiếm thấy nên không
muốn làm khó. Dương huynh đệ lại cự tuyệt người ngoài ngàn dặm khiến
người cười chê. Như vậy đi! So với đánh giết máu chảy thành sông, không
bằng chúng ta đánh cuộc một lần. Ngươi thấy sao?

Dương Túc Quan vẫn lắc đầu:

- Tại hạ trời sinh nhát gan, chưa bao giờ dám đánh cuộc với người.

Lục Cô Chiêm ha hả cười nói:

- Dương huynh khiếp sợ như vậy, sau này làm sao xông pha nơi triều đình
hung hiểm? Ngươi đánh cuộc cùng ta, thắng thì cứ thoải mái mà đi không ai
ngăn cản. Nếu thua, hắc hắc, muốn đi cũng được nhưng phải giao vật đó ra.

Dương Túc Quan hừ một tiếng:

- Nếu tại hạ nhất định không đánh cuộc?

Lục Cô Chiêm cười to nói:

- Nếu vậy, ba ngàn binh mã nơi này đành giữ mạng ngươi lại!

Xem ra đánh bạc một ván thì còn t đường sống. Nếu không theo thì vạn
quân đánh tới, lập tức ngã xuống tại chỗ.

Dương Túc Quan biết không có lựa chọn nào khác, ho khan một tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.