ANH HÙNG CHÍ - Trang 1466

Hai nam tử rùa thỏ lớn tiếng hoan hô, cười nói:

- Đã mở miệng! Cuối cùng hạng lão cũng mở miệng!

Nữ nhân nọ lại không cười, lạnh lùng tiếp tục nói:

- Ngươi nói hai mươi năm nay chúng ta gây khó khăn, vậy ngươi thì sao?
Hai mươi năm ngươi nằm trong ngôi miếu đổ nát này như rùa đen rút đầu,
muốn làm cái gì?

Người trong miếu thở dài, thấp giọng nói:

- Ta thân bất do kỷ, chớ có trách ta.

Nữ nhân nọ lớn tiếng:

- Chỉ riêng ngươi thân bất do kỷ? Vậy trong thiên hạ có bao nhiêu người có
thể tự do hành sự theo ý mình? Nếu còn không ra, mỗi ngày ta đều đến tìm
ngươi!

Người nọ vẫn thấp giọng, lời lẽ có vẻ thương tâm cùng khó nói.

- Đừng phiền nhiễu ta nữa, bất lợi với người mà với cả mình.

Nữ nhân kia kêu lên:

- Ta hiểu rồi, có phải ngươi bị người ta cầm tù trong này chăng? Để ta giúp
ngươi đánh vỡ cửa miếu đòi lại công đạo!

Nàng dường như đã quên mất người trong miếu võ công rất cao. Nếu còn
có kẻ cầm tù được người này thì võ công kẻ đó tất nhiên xuất thần nhập
hóa. Đám người nàng võ nghệ có hạn, há có thể là đối thủ của người ta?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.