ANH HÙNG CHÍ - Trang 152

lời này nuốt lại. Ngày kế tiếp sự tình an bài thỏa đáng, sư thúc ta mang theo
những tinh anh trong tiêu cục, tổng cộng ba mươi sáu người liền xuất phát.

Ngũ Định Viễn cảm thấy rùng mình, thầm nghĩ:

- Thì ra Yến Lăng tiêu cục sớm đã trải qua một chuyến tiêu này, vậy mà ta
lại không biết.

Tề Bá Xuyên kể tiếp:

- Ngày thứ hai, nhân lúc trong cục không có việc gì, ta liền rủ mấy tiêu sư
đi ra ngoài săn thú. Ngày đó trời như chiều lòng người, chúng ta đuổi một
đám hươu lớn, càng đuổi càng xa, không ngờ chạy ra địa giới Lương Châu.
Đám tiêu sư nói, dù sao đêm nay không kịp trở về, chi bằng chạy tới Liễu
Nhi Sơn gặp sư thúc ta. Từ nhỏ sư thúc rất thương yêu ta, lão nhân gia mới
đến Tây Lương, ở chưa được hai ngày thì lại phải đi, không khỏi quá mức
đáng tiếc, màn đêm buông xuống thì chúng ta liền thúc ngựa đuổi theo.

Ngũ Định Viễn ừm một tiếng, thầm nghĩ:

- Tề thiếu tiêu này đầu quả nhiên là xuất thân thiếu gia, tiêu cục tiếp nhận
sinh ý lớn như vậy mà hắn còn có tâm tư chơi đùa.

Hắn không muốn khi không đắc tội với người đành đem lời này nuốt lại.

Tề Bá Xuyên nói:

- Ngày ấy không tới nửa đêm, chúng ta đã chạy tới Liễu Nhi Sơn, núi này là
chỗ để tiêu cục chúng ta dừng chân tá túc ban đêm, bất luận là áp tiêu gì,
chỉ cần đi vào quan nội chắc chắn sẽ nghỉ tạm tại Liễu Nhi Sơn. Đám người
sư thúc xuất phát từ sáng sớm, còn sớm hơn chúng ta mấy canh giờ. Nhưng
nói cũng kỳ quái, khi tới thì một vùng Liễu Nhi Sơn tối mờ không ánh đèn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.