ANH HÙNG CHÍ - Trang 1561

đây sớm hơn mấy ngày mới đúng, ai ngờ ở thời khắc mấu chốt vẫn không
thấy bóng dáng vị phó tổng quản này.

Tần Trọng Hải và Lư Vân bàn tới bàn lui cũng không đoán được Tiết Nô
Nhi đang ở nơi nào. Tần Trọng Hải mắng:

- Lão thái giám hẳn rất ít khi xuất cung, không có mấy cơ hội để oai phong,
đích thị đã trốn ở nơi nào đùa giỡn chúng ta!

Thiếu mất Tiết Nô Nhi, tuy việc chuẩn bị không thuận lợi lắm nhưng bớt
được người ở chỗ này ồn ào. Mọi người bận trong bận ngoài, cung nữ thay
đồ trang điểm cho công chúa, thái giám thì kiểm tra quà tặng bảo vật, đúng
là tối tăm mặt mũi. Tần Trọng Hải dẫn quân tuần tra khắp nơi. Cũng may
mấy ngày nay thời tiết đột nhiên đẹp lên, ánh mặt trời chiếu sáng khắp
vùng, nơi nơi đều trong cảnh vui mừng. Đám thái giám phủ vải đỏ lên kiệu,
càng to thêm sắc màu tươi thắm cho cuộc rước dâu.

Lư Vân nhìn mọi người bận rộn đi lại, thầm nghĩ:

- Hôm nay công chúa gả đi phương xa, lại không có thân nhân ở bên cạnh.
Xem ra thân là nữ nhân hoàng gia, cũng có nỗi đau mà người ngoài không
ai biết.

Tần Trọng Hải thấy hắn có vẻ đăm chiêu, liền đến bên cạnh cười nói:

- Hoàng tộc gả nữ nhi là cảnh tượng bình thường khó thấy. Lư huynh đệ
may mắn chứng kiến, cũng coi như khai mở nhãn giới.

Lư Vân nhìn chiếc kiệu của công chúa thì thở dài:

- Công chúa gả cho ngoại tộc, cả đời không thể trở lại trung thổ, không biết
tâm trạng của nàng giờ đây thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.