ANH HÙNG CHÍ - Trang 1559

Đào Thanh thấp giọng nói:

- Người cũng biết, mấy ngày nữa là vĩnh viễn không thể trở lại trung thổ?

Thân hình công chúa run lên nhưng lập tức bình tĩnh lại, chỉ nghe nàng thản
nhiên nói:

- Sinh tử sướng khổ của mình ta thì có gì đáng nói? Chỉ cần lão bá tánh có
cuộc sống an khang, cho dù ta chết ở Tây Vực cũng đáng.

Đào Thanh nghe thì trong lòng cảm khái thầm nghĩ: “Công chúa này thật
lương thiện.” Hắn khom người hướng về màn che nói:

- Thảo dân một đời quang minh lỗi lạc. Trong đời chỉ làm sai một việc, đó
là đi hành thích công chúa.

Mọi người trong lều đều nghe ra vẻ chân thành trong lời này, tất cả rơi vào
cảm động nghĩ thầm:

- Chỉ có Ngân Xuyên công chúa nhân đức như vậy, mới có thể cảm hóa
được đám ác đồ này.

Đào Thanh lại lên tiếng:

- Lần này tới Hãn quốc cách trở ngàn núi vạn sông, xin công chúa bảo trọng
nhiều hơn, lương tâm không cần quá tốt, hậu cung vốn là nơi tranh quyền
đoạt lợi!

Lời lẽ này đầy vẻ cầu khẩn. Công chúa ở sau màn che tựa hồ sầu não, khẽ
thở dài:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.