ANH HÙNG CHÍ - Trang 1565

Tần Trọng Hải nhiều năm đóng ở Bắc cương, biết sự lợi hại của bộ tộc
Ngõa Lạt, lúc này lớn tiếng nói:

- Đúng vậy. Nếu để ngoại tộc hai phương Tây Bắc kết minh lại thì chỉ sợ
đại họa lâm đầu, đến lúc đó dây dưa qua lại, không biết phải đánh thêm bao
nhiêu trận nữa!

Đang lúc nói chuyện, ba người bỗng nghe từ xa truyền đến tiếng vó ngựa
ầm ầm như tiếng sét đánh. Tần Lư hai người đã nghe quen tiếng vó ngựa sa
trường, biết đó là tiếng của đại quân đang đến thì biến sắc, ắt hẳn đội quân
Thiếp Mộc Nhi Hãn Quốc đến đón công chúa. Lính gác ngoài trại vội vào
bẩm báo:

- Khởi bẩm tướng quân, phía trước có chừng mười vạn đại quân, đang di
chuyển rất nhanh về hướng chúng ta!

Tần Trọng Hải gật đầu, ngẩng đầu nhìn phương xa. Quả nhiên ở ngoài mười
dặm ngựa người đông nghìn nghịt như thủy triều ập vào bờ. Xem ra quả
thật có mười vạn người. Khí thế đại quân dũng mãnh, ánh mặt trời chiếu
xuống phản xạ trên vô vàn cây đao thương tỏa ra hào quang rực rỡ chói
mắt. Tần Trọng Hải nhíu mày nói:

- Đi rước tân nương mà thôi, cần thiết phải mang theo nhiều binh sĩ vậy
không? Chẳng lẽ muốn dọa nạt chúng ta?

Chỉ thấy có một gã thân vương dẫn đầu đám ngoại tộc, người này có khuôn
mặt dữ tợn đầy râu, trong miệng lại không ngừng quát tháo. Ắt hẳn là nhi tử
Đạt Bá Nhi Hãn của Khả Hãn được phong là “Khách Lạt Xuy thân vương”.
Tần Trọng Hải thấy kẻ này vô lễ như vậy, lập tức cười hắc hắc rồi vung tay
quát:

- Ba quân lập tức tập trung, sắp thành đại trận trường xà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.