ANH HÙNG CHÍ - Trang 1567

Từ khi rời khỏi kinh thành đến nay, trong vòng hai tháng, Lư Vân không
ngừng học tập ngôn ngữ văn tự của Hãn quốc, ngôn ngữ này thuộc hệ Hồi
tộc nên không khó học. Hắn chăm chỉ cần cù, lại được Nhạc Vũ Sinh của
Thái Thường Tự dạy bảo đúng cách nên giờ đã có thể nói rành mạch tiếng
Hồi.

Hà đại nhân biết Lư Vân túc trí đa mưu, lại thông hiểu tiếng Hồi tộc, lập tức
mừng rỡ gật đầu:

- Làm phiền Lô tham mưu!

Lư Vân mặc thêm áo giáp, giắt dao vào thắt lưng chân kẹp ngựa quý. Tay
cầm Yển Nguyệt đại đao, hắn hét lớn một tiếng thúc ngựa chạy như bay về
phía trước. Mọi người thấy bộ dạng như vậy thì thầm khen:

- Chỉ người gan dạ như vậy, mới xứng với quốc uy của Thiên triều ta.

Lư Vân thúc ngựa chạy nhanh về phía trước, thấy mười vạn đại quân ầm
ầm tiến đến khiến bụi đất bay lên phủ cả một vùng trời. Trong tiếng vó
ngựa như sấm rền còn lẫn tiếng la cuồng dã hỗn loạn của đám người ngoại
tộc, khiến người người hồn bị cướp đoạt khí bị chèn ép. Chỉ là trong đời, Lư
Vân đã gặp không biết bao nhiêu gian nan khốn khó, nhìn bộ dạng hung
hăng kiêu ngạo của đại quân Hãn quốc chỉ bất động mỉm cười. Hắn cầm
cương ghìm ngựa, ngạo nghễ nhìn mười vạn người ngoại tộc trước mắt.

Chợt nghe tiếng của một tướng quân ngoại tộc đe dọa gầm rú truyền đến từ
xa xa:

- Mọi rợ Hoa Hạ kia, mau mau cút đi! Bằng không đại quân sẽ giẫm ngươi
thành đống thịt nát, có hối hận cũng không kịp!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.