ANH HÙNG CHÍ - Trang 1568

Lư Vân thấy vô vàn quân mã vọt tới trước mặt, không tránh thì sẽ bị giẫm
nát, nhưng nếu tránh chắc chắn sẽ vô cùng chật vật, lại để cho đám ngoại
tộc chê cười. Hắn cười lạnh một tiếng, lập tức dồn khí vào đan điền quát to
như sấm:

- Thiên triều Ngân Xuyên công chúa giá lâm!

Trong giây lát, tiếng thét bằng tiếng Hồi thét to vang xa ngàn dặm, át đi vô
vàn những tiếng vó ngựa. Hơn nữa ầm ầm giống tiếng sét đánh xuống mặt
đất. Phút chốc người ngựa hoảng sợ, có hơn mười tướng quân té xuống
ngựa, lớp quân đầu tiên dừng lại, lớp sau va chạm mạnh vào khiến tiếng hô
cha gọi mẹ không ngừng vang vọng quanh tai, không ngờ mười vạn binh
mã loạn thành một đống.

Tần Trọng Hải đứng trên sườn núi, nhìn mọi người xung quanh rồi giơ roi
cười nói:

- Hay cho một Lư Vân! Khí thế dời núi lấp sông thế này, chỉ sợ không kém
Trương Dực Đức tại cầu Trường Bản khi xưa!

Công chúa nghe tiếng thét rung chuyển trời đất của Lư Vân thì vén màn
nhìn lại, hỏi:

- Người kia là ai?

Cung nữ bên cạnh trả lời:

- Người đó là tham mưu bên cạnh Tần tướng quân, tên là Lư Vân.

Công chúa từng gặp qua Lư Vân, cứ nghĩ người này chỉ là một thư sinh văn
nhược trói gà không chặt, không ngờ lại có khí khái cỡ này, âm thanh duyên
dáng của nàng nhẹ vang lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.