ANH HÙNG CHÍ - Trang 1611

nói:

- Như vậy không được, mau xoay người lại để ta xem thế nào!

Nói xong muốn đi đến. Lư Vân biết nàng muốn trị thương cho mình thì lùi
lại vài bước, nói:

- Công chúa là lá ngọc cành vàng, sao có thể vì kẻ thần tử làm việc hèn mọn
như thế?

Muốn lấy mũi tên ra, nhất định hai bên phải chạm da chạm thịt. Đây là điều
vạn vạn không thể.

Công chúa nghe lời khuyên can thì tỉnh táo lại, thầm nghĩ:

- Hắn nói rất đúng, thân thể của ta thanh thanh bạch bạch, ta còn là nữ nhi
tôn quý của hoàng thất, không thể vì hắn làm những việc này. Ngày sau nếu
truyền ra bên ngoài, không phải chuyện tốt với cả hai ta.

Đang muốn bỏ mặc nhưng trong lòng lại thầm nghĩ:

- Có điều nam tử này vì cứu ta, không màng sống chết mới trúng tên bị
thương, ta sao có thể không báo đáp?

Công chúa trời sinh tính tình nhân từ, từ nhỏ đã hay lo lắng cho người khác.
Mắt thấy Lư Vân vì nàng mà bị thương, muốn nàng xem như không biết
thật không dễ dàng gì. Ý tưởng xoay chuyển trong đầu, phút chốc nàng
không biết nên làm thế nào mới tốt. Lúc trước trong đám quân phản loạn
hay đối mặt vách núi cao vạn trượng cũng không hề hoảng hốt như thế này.

Lư Vân thấy nàng lát thì phát sầu lát lại lo lắng, liền nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.