ANH HÙNG CHÍ - Trang 1621

Mọi người đứng trên gò đất đưa mắt nhìn xuống xem xét, chỉ thấy có một
người phóng ngựa đi ra từ sau lá đại kỳ nọ. Người này râu vàng mắt xanh,
thân cao tay dài, tướng mạo uy vũ hơn người, chính là tứ vương tử của Hãn
quốc. Nếu so vẻ bề ngoài thì uy mãnh hơn Khách Lạt Xuy thân vương
không biết bao nhiêu lần. Tứ vương tử kia phóng ngựa đến đâu, quân phản
loạn nơi nơi đồng loạt quỳ xuống, la lớn:

- Bột Nhĩ Xuy thân vương thiên tuế, thiên thiên tuế!

Mấy vạn quân phản loạn đồng thời hét lên vang xa vài dặm, khiến bốn
phương tám hướng đều kinh ngạc hoảng sợ. Thừa tướng thấy tứ vương tử
thống lĩnh quân có phép tắc, vẻ mặt lại càng thêm ngưng trọng, im lặng
không nói gì. Hà đại nhân đứng quan sát thì sợ đến tim gan đều muốn nhảy
ra, khuôn mặt lão thảm đạm, giọng run run nói:

- Xem ra quân địch chưa lùi bước, bổn nhân đi trước tị nạn một phen rồi nói
sau!

Vừa nói xong thì bàn chân như được thoa dầu, thoáng chốc đã trốn sau gò
đất. Lần trước lão cầu nguyện là niệm Pháp Hoa Kinh, xem ra pháp lực
không đủ đẩy lùi quân địch, lần này sẽ niệm Lăng Gia Kinh, công hiệu nhất
định sẽ lớn hơn một chút.

Dưới cát vàng cuồn cuộn tung bay đầy trời, Chỉ thấy tứ vương tử ngạo nghễ
sải bước tiến lên. vẻ mặt của hắn đầy uy vũ, khí thế quả nhiên phi phàm.
Hắn nhìn quanh bốn phía, chợt vung tay hô to:

- Chư huynh đệ Thiếp Mộc Nhi Hãn Quốc hãy nghe ta nói! Có phải uy
danh của Hãn quốc chúng ta là thiên hạ đệ nhất hay không?

Đám phản quân lớn tiếng hùa theo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.