ANH HÙNG CHÍ - Trang 1681

thấu tâm phổi nhưng hắn vẫn cắn răng cố bấu víu hai tay, rốt cục ổn định
được thân hình. Làn da nơi lòng bàn tay bị hủy hết, lúc này thế rơi mới
ngừng.

Chợt nghe phía dưới có tiếng la hét, thì ra gã Phiên tăng vừa bị Lư Vân
đánh cấp tốc rơi xuống, trúng vào tên còn lại đang leo lên. Lư Vân vội vươn
tay che hai mắt công chúa. Chỉ nghe bình một tiếng, tên thứ hai hét lên một
tiếng bi thảm, vỡ toang óc. Cả hai đồng loạt rơi xuống vực sâu.

Lư Vân thấy thân ảnh hai gã phiên tăng biến mất dưới cốc, nghĩ rằng công
chúa không còn chứng kiến cảnh tượng thảm thiết thì mới rút tay trở về.
Hắn thở dài, nói:

- Nhờ phúc của công chúa điện hạ, chúng ta lại từ cõi chết trở về.

Nói xong lau mồ hôi trên trán, cúi đầu thì thấy đôi mắt đẹp của công chúa
cũng đang nhìn hắn. Ánh mắt hai người giao nhau, đều lộ ra sự sung sướng
khó tả.

Công chúa nhìn Lư Vân, che miệng khẽ cười nói:

- Lư tham mưu thật khách khí. Có lẽ chính là ngươi phúc lớn mạng lớn.
Bổn cung nhờ vào hồng phúc của ngươi mới đúng!

Từ lúc rời kinh tới nay, Lư Vân chưa bao giờ thấy nàng vui vẻ thế này, nghĩ
đến vừa tìm được đường sống trong chỗ chết, cũng nhịn không được mà
cười ha hả.

Hắn đang cười, chợt nghe công chúa nghiêm mặt nói:

- Lư tham mưu, sau này nếu gặp tình huống một mạng đổi một mạng. Bổn
cung tuyệt không cho ngươi tự ý hành sự, rõ chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.