ANH HÙNG CHÍ - Trang 1738

Lại nghe "Đinh" một tiếng, cây đại đao đã tách thành mười hai cây tiểu đao
nối bằng xích sắt, các tiểu đao tỏa ra trên không, nhanh như chớp đã bao
vây lấy Tần Trọng Hải. Tần Trọng Hải từng nếm qua chiêu này nên rất rõ
ràng, các lưỡi đao trước sau phối hợp chặt chẽ, nếu đỡ bừa thì rất có thể bị
chém thành mấy khúc. Sát Kim múa may hai tay, mười hai tiểu đao chợt
cao chợt thấp, khoan trước vòng sau, mạnh mẽ nhằm về ngực Tần Trọng
Hải.

Tần Trọng Hải biến sắc, không dám chính diện tiếp chiêu mà vội nằm úp
xuống đất.

Sát Kim thấy y né tránh thì cổ tay dùng lực. Vù một tiếng, các tiểu đao lại
hợp thành đại mã đao dài mười hai thước, chém thẳng vào gáy Tần Trọng
Hải. Tần Trọng Hải hãy còn úp mặt xuống đất, vội lăn tránh sang một bên.

Ầm một tiếng, mặt đất đã bị bổ thành một hố sâu.

Sắc mặt Tần Trọng Hải ảm đạm, vội bật dậy rồi lui lại một bước. Sát Kim
vẫn ngồi trên ngựa lạnh lùng nhìn y.

Tần Trọng Hải biết rõ võ công của Sát Kim quá cao cường. Trận này không
có đường thắng, y mắt đảo tứ phía quan sát địa hình xung quanh. Chợt thấy
xa xa khoảng mười dặm có một rừng cây. Chỉ cần trốn vào nơi đó, dựa vào
thân pháp linh hoạt may ra còn hy vọng trốn thoát. Vừa nghĩ như vậy, y
mạnh mẽ xuất một cước đá tung cát bụi vào mắt con ngựa mà Sát Kim đang
cưỡi. Tuy lông mi ngựa có thể cản gió cát sa mạc nhưng cát bụi này kèm
theo nội lực hùng hậu của Tần Trọng Hải, mắt ngựa sao có thế chống chịu
lại được? Con ngựa bị bụi cát bắn mạnh vào mắt, lập tức hí thảm rồi lồng
lên, tuy chưa mù nhưng cũng đau đớn không chịu nổi.

Tần Trọng Hải tận dụng thời cơ, liền sử dụng khinh công bỏ chạy về phía
rừng cây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.