ANH HÙNG CHÍ - Trang 1743

Bình yên bỗng dậy ba đào

Chớ bảo thiên mệnh sẵn nào trong ta"

Bộ dạng của lão đầy kích động, quát to một tiếng lại dùng sức đâm sâu cây
đao xuống đất. Ầm một tiếng, mặt cát vàng hiện ra một hố sâu cả thước, cát
bụi bay khắp nơi. Trăng khuyết như lưỡi liềm treo cao phía sau càng hiện ra
khí phách anh hùng

Tần Trọng Hải vừa động trong lòng, thầm nghĩ:

- Người này không chỉ là một phiên tướng đơn giản. Nhất định mang trên
mình thiên cổ kì oán, mới bi phẫn điên cuồng gào thét như thế.

Dù muốn ám toán Sát Kim nhưng Tần Trọng Hải thấy Sát Kim đầy vẻ
khảng khái. Bản tính của y vốn kính nể hào kiệt, trong lòng có cảm giác tri
kỷ thì lại chùn tay.

Tần Trọng Hải thầm thở dài, nháy mắt lại nghĩ:

- Ta không giết lão, lão tất giết ta. Tần Trọng Hải ta sao lại mềm yếu như
lòng dạ đàn bà thế này?

Tâm niệm đã quyết, chỉ chờ đối phương lộ sơ hở thì xuống tay.

Sát Kim quỳ trước đại thụ khấn:

- Đô đốc tại thượng, hai mươi năm qua thuộc hạ tha hương ngoại quốc, đến
nay vẫn không thể báo thù cho người, uổng cho các huynh đệ mang hận mà
chết. Ta giờ chỉ như thuyền nhỏ lênh đênh trên biển, sống vô tích sự qua
ngày. Ngày sau lại chết một mình nơi đất khách quê người, ai. . . Đó chính
là số mạng của ta sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.