ANH HÙNG CHÍ - Trang 1750

Quyển V: Hành trình sang Tây

Chương 8: Trăng sáng soi đỉnh Thiên Sơn

Hồi 1

Người dịch:nguoibantot8

Biên dịch:: Yến Linh Điêu

Nói về phần công chúa và Lư Vân trên đỉnh núi. Lư Vân luân phiên đánh
lùi kẻ địch mạnh, cả hai mới tạm bình an nghỉ ngơi lấy lại sức ở trên đó.

Đêm thứ nhất không yên bình. Sáng sớm hôm sau, Lư Vân đã dậy thật sớm
nhằm tìm trốn chạy.

Tiết trời buổi sáng trên núi cao thật là lạnh lẽo. Lư Vân thấy công chúa còn
đang ngủ, biết mấy ngày nay nàng đã qua nhiều phen hoảng sợ nên để ngủ
thêm một lát. Về phần hắn thì tới chỗ cao nhất quan sát địa hình nơi này.

Phóng tầm mắt ra xa, chỉ thấy ba mặt vách núi cao vút lên trời. Riêng bên
hướng Đông có một cao nguyên nhưng lại cách bờ núi bên này một cái khe
sâu rộng cỡ hai mươi trượng.

Lư Vân nhìn khe sâu nọ, thầm nghĩ:

- Nếu ta có thể mang công chúa nhảy qua, lúc đó không sợ đám ngoại tộc
đuổi theo.

Chỉ là đỉnh núi cách cao nguyên tới hai mươi trượng, trong thiên hạ làm gì
có ai nhảy qua nổi chứ? Hắn đành phải gạt bỏ ý nghĩ này ra khỏi đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.