ANH HÙNG CHÍ - Trang 1751

Không còn đường thoát, đành phải tăng cường phòng thủ. Lư Vân quan sát
kỹ địa hình, tính toán rằng địch nhân muốn tấn công lên núi, trước tiên sẽ
trèo lên từ hai mặt Tây và Bắc, hắn liền làm sạt đá ở bờ vực hai phía này ra.
Chỉ cần quân địch trèo lên, chắc chắn đá sẽ lở ra khiến chúng trượt chân
trượt tay ngã xuống chết dưới núi.

Chỉ còn phía Đông là bức tường phòng thủ quan trọng nhất, Lư Vân dụng
công bố trí những cạm bẫy tinh vi. Đầu tiên hắn đem các tảng đá lớn chồng
lên nhau như một ngọn núi nhỏ, bên dưới đặt mấy cành cây khô. Chỉ cần rút
cành cây thì đá lớn sẽ lăn xuống, có thể đả thương rất nhiều người. Những
chỗ vách đá hiểm ác có thể bấu víu tay chân thì hắt nước biến thành băng
trơn trượt, lại đem bùn đất lên ngụy trang thành nơi bằng phẳng. Nếu quân
địch đặt chân lên đó, nhất định sẽ bị trượt ngã đẹp mặt.

Đương nhiên Lư Vân rõ ràng rằng, nếu toàn bộ những cạm bẫy không cản
được bước của quân địch, vậy chỉ còn đường chạy về phía khe sâu kia rồi
nhảy xuống. Sống chết thế nào đành phó mặc cho số mệnh vậy.

Mấy ngày liên tục, Lư Vân đều ở tại các vách núi chế tạo cạm bẫy, lo lắng
cân nhắc con đường thoát thân. Ngược lại công chúa tỏ ra đầy tiêu dao
khoái hoạt. Lúc thì nàng chuyển đá vào sơn động, nói là phải làm một cái
bàn. Lúc thì quét tước trang trí sơn động thành một nơi xa hoa, bộ dạng rất
là vui vẻ. Có đôi khi Lư Vân bắt được gà tuyết, công chúa lại chủ động học
tập nấu nướng, xem ra chuyện nào cũng khiến nàng đầy hứng thú.

Điều này lọt vào mắt Lư Vân, hắn thầm nghĩ:

- Công chúa thật kỳ lạ, rõ ràng trước mắt đầy nguy hiểm mà còn tâm tư chơi
đùa. Nữ nhi hoàng gia quả nhiên không giống người thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.