ANH HÙNG CHÍ - Trang 1825

- Cút đi!

Một tiếng vù vang lên. Lư Vân ôm hai chân, cơ thể cuộn lại thành một quả
bóng, như đạn pháo bay ra xa.

Lại nói về Tần Trọng Hải bị vây trong đám loạn quân, đang không ngừng
suy nghĩ biện pháp cứu người. Lúc này y bồn chồn nóng nảy thầm nghĩ:

- Ngày ấy Liễu hầu gia luôn miệng dặn dò ta, tuyệt không thể để a đầu tiểu
công chúa này có nửa điểm tổn thương, bây giờ gã vương tử nọ lại muốn
đem nàng nướng thành lợn quay, làm sao bây giờ?

Đang ưu phiền thì thấy đám phản quân chăm chú nhìn ngọn lửa trên đài,
không còn ai để ý đến bản thân. Tần Trọng Hải thấy cơ hội tốt như vậy,
thầm nghĩ:

- Bắt giặc phải bắt vua, hôm nay phải xem vận khí của Tần Trọng Hải ta thế
nào!

Y liền giơ đao chích vào sườn con ngựa đang cưỡi, nó hí lên một tiếng thảm
thiết rồi phóng thẳng về phía đài cao. Đám phản quân chấn động đều dạt ra
hai bên, con ngựa phi nước đại chớp mắt đã đến dưới đài. Tứ vương tử biết
Tần Trọng Hải có ý cứu người, quát lớn:

- Người đâu! Mau mau ngăn thớt ngựa đó lại!

Chúng tướng lúc này mới định thần, vội chạy tới nhưng chỉ thấy khói đen
tỏa ra bốn phía khiến mọi người không thể mở mắt. Con ngựa kia thấy ngọn
lửa hừng hực thì sợ hãi giật mình, chổng hai vó trước hí lên một tiếng thét
dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.