ANH HÙNG CHÍ - Trang 1832

Công chúa bị người lạ ôm vào lòng. Nào ngờ lại có cảm giác vòng tay ấy
đầy quen thuộc. Thân thể mềm mại của nàng run lên, giật mình hỏi:

- Lư tham mưu, là huynh sao?

Người nọ cười ha hả nói:

- Thần đến cứu giá chậm trễ, xin công chúa trách phạt thật nặng.

Công chúa nghe giọng nói này, phút chốc hai mắt đẫm lệ mông lung. Nàng
ngẩng đầu, quả thấy chiếc mũi cao trên khuôn mặt chữ điền, không phải Lư
tham mưu đã rơi xuống vực sâu thì là ai?

Nàng thấy người đã chết xuất hiện trước mặt, liền khóc lớn:

- Lư Vân!

Thoáng chốc thả người vào lòng hắn rồi ôm chặt lấy, trong lúc quá kích
động liền ngất đi. Lư Vân thấy vậy vội bóp huyệt Nhân Trung của nàng vài
cái, kêu:

- Điện hạ, mau tỉnh lại!

Công chúa được nội lực kích thích thì tỉnh lại, thấy rõ ràng đúng là Lư Vân
thì khóc rằng:

- Ta đã chết rồi phải không? Nếu không……. Nếu không sao có thể gặp lại
huynh?

Lư Vân thấy nàng kích động như vậy. Trong lòng hắn chợt dâng niềm cảm
động, bất giác vươn tay vuốt khẽ má nàng, dịu dàng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.