ANH HÙNG CHÍ - Trang 1897

- Trên đường hộ giá, Tần tướng quân từng bắt giữ thẩm vấn vài tên thích
khách, một người trong đó từng nói mấy câu này.

Hắn nói đến chỗ này, nhớ tới công chúa thì trong lòng lại phiền muộn một
trận.

Dương Túc Quan nói:

- Thì ra mấy câu này đã lưu truyền rộng rãi, ngay cả nhân vật giang hồ
thông thường cũng biết.

Tần Trọng Hải xen lời cắt đứt chuyện giữa hai người:

- Dương đại nhân, chớ nói nhưng chuyện xa xôi nữa. Hiện da dê đã mất, lại
tìm không được bóng dáng Trác Lăng Chiêu. Chúng ta trở về, biết trả lời
thế nào với Hầu gia?

Dương Túc Quan thở dài, nói:

- Ta cũng đang phiền lòng không thôi. Hầu gia rất coi trọng việc này. Hiện
nay, ài... Không biết Tần tướng quân có cao kiến gì?

Tần Trọng Hải cười ha hả. Y vốn không coi trọng việc này, lập tức nói:

- Cao kiến thì ta không có, thấp kiến thì có một chút. Kỳ thật da dê nọ chỉ là
lời đồn vô căn cứ, ngay từ đầu ta đã không tin, dù mất đi thì mọi người cần
gì khẩn trương? Thật ra chúng ta nên lo lắng về chuyện Định Viễn mất tích
thì hơn.

Dương Túc Quan thở dài, rầu rĩ không vui nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.