ANH HÙNG CHÍ - Trang 1904

Ngũ Định Viễn mở to hai mắt, cảm thấy mơ hồ quái dị. Đột nhiên máu tươi
từ khắp mọi nơi bay tới vấy lên mặt, hắn cảm thấy tanh hôi khó tả, đang
muốn đưa tay lau máu thì quái vật nọ đã lao tới muốn cắn thêm cái nữa.

Ngũ Định Viễn gắng gượng lăn sang một bên, kêu thảm thiết:

- Không được hại ta!

Bỗng nghe bịch một tiếng, đột nhiên trên người có cảm đau đớn như vừa
ngã từ trên cao xuống. Ngũ Định Viễn giật mình tỉnh giấc, ở dưới đất trợn
mắt nhìn lại. Chỉ thấy một bên có một cái giường, thì ra bản thân đã ngã từ
trên giường xuống.

Ngũ Định Viễn cười khổ, thầm nghĩ:

- Thì ra là một cơn ác mộng, thiếu chút nữa dọa chết ta.

Hắn quay đầu, thấy mình đang ở trong một cái lều vải. Khắp nơi sáng rõ đã
là ban ngày, Ngũ Định Viễn hồi tưởng lại mộng cảnh, nghĩ đến quái vật đầu
người thân rắn thì không rét mà run, hắn vuốt mặt thầm nghĩ:

- Sao ta gặp quái mộng như vậy? Chẳng lẽ án tình của Yến lăng tiêu cục
chưa phá, ta luôn cảm thấy có lỗi với Tề thiếu tiêu đầu, mới gặp mộng
tưởng đáng sợ như thế?

Nhớ đến phụ thân thì trong lòng hắn đau xót không thôi. Cha hắn vốn mê
rượu thích bạc, đã tạ thế khi hắn mới lên tám. Ngũ Định Viễn được làm bộ
đầu hay chế sứ, phụ thân hắn đều không được chứng kiến. Hắn thở dài một
tiếng, chỉ cảm thấy trước mắt vẫn còn hồng ảnh, những chữ bằng máu trong
mộng kia còn đang xoay quanh bay múa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.