ANH HÙNG CHÍ - Trang 1902

- Ngũ bộ đầu, còn nhận ra ta chăng?

Ngũ Định Viễn thấy khuôn mặt người nọ, nhất thời la hoảng một tiếng, hai
chân mềm nhũn suýt chút nữa khuỵu xuống. Trong bóng tối, chỉ thấy thất
khiếu người nọ đầy máu, chính là Tề Bá Xuyên đã chết thảm tại Mã Vương
Miếu!

Ngũ Định Viễn sợ đến hồn phi phách tán, hét lớn:

- Cứu mạng a!

Chỉ một thoáng hắn đã ngã nhào trên đất, hai tay quơ loạn như sợ đến vỡ
mật.

Tề Bá Xuyên cả giận nói:

- Không phải ngươi hứa giúp ta báo thù sao? Giờ không còn nhận ra ta?
Ngũ Định Viễn, ngươi nói không giữ lời!

Ngũ Định Viễn mắt thấy hồn ma, sao không hoảng loạn cho được? Hai chân
hắn như nhũn ra, gượng dậy không nổi. Tay chống trên mặt đất liên tục bò
ra sau, trong miệng lẩm bẩm:

- Vụ án của ngươi, ta đã cố hết sức, ngươi... Ngươi đừng tới hại ta...

Tề Bá Xuyên giận dữ quát:

- Ngươi nói bậy bạ gì đó! Rõ ràng đám tặc tử Côn Luân Sơn còn sống êm
đẹp, ngươi còn nói tận lực thay ta sao? Ngũ Định Viễn, ngươi không sợ làm
thất vọng già trẻ cả nhà ta sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.