ANH HÙNG CHÍ - Trang 1919

Tiền Lăng Dị thấy khóe miệng của lão nhếch lên không hề sợ hãi, cả giận
nói:

- Lão đầu không còn võ công mà còn dám ra oai cái gì? Xem ta đánh chết
ngươi!

Hắn vừa nói vừa xông tới. Kim Lăng Sương thấy sư đệ tranh chấp cùng
người, nhớ lời dặn của chưởng môn thì vội ngăn cản, thấp giọng nói:

- Chưởng môn nhân đã có lời rằng, mọi người đi chung đường phải khách
khách khí khí, sao ngươi còn nóng nảy như thế?

Tiền Lăng Dị hắc hắc cười lạnh, không dám nhiều lời mà lui ra một bên.

Kim Lăng Sương đi tới, ngồi xổm bên người Ngũ Định Viễn, hòa nhã nói:

- Ngũ chế sứ bị sao vậy? Thương thế trên tay phát tác?

Lúc này trên trán Ngũ Định Viễn đổ đầy mồ hôi hột, khắp cánh tay ngứa
ngáy giống như cả vạn con kiến đang cắn xé bên trong, đau đến nỗi nói
không thành lời. Kim Lăng Sương liền đưa tay khẽ đặt trên vai hắn, tiếp
theo vận nội công trấn áp độc tính. Qua một lát trên đầu y đã thấy bạch khí
lượn lờ.

Linh Âm cùng Lý Thiết Sam nhìn nhau, hai người đều kinh nghi bất định.
Không biết Ngũ Định Viễn bị thứ gì lợi hại đả thương thành như vậy.
Khuôn mặt thanh tú của Diễm Đình càng trắng bệch, đôi mắt đẹp nhìn
chằm chằm Ngũ Định Viễn, chỉ sợ hắn đột nhiên chết đi.

Qua một lúc, Ngũ Định Viễn thở ra một hơi dài, cảm giác đau đớn nơi tay
phải đã dịu lại. Kim Lăng Sương thấp giọng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.