ANH HÙNG CHÍ - Trang 1938

Diễm Đình nói:

- Không có gì!

Nàng khẽ rung tấm eo thon nhỏ. Thân ảnh chợt lóe, đã như chim Yến nhẹ
nhàng bay xuống tấm ván. Ván gỗ chỉ thoáng lên một cái mà không hề thấy
rung ring chút nào.

Diễm Đình vừa lộ khinh công, tất cả mọi người lớn tiếng hoan hô, Tiền
Lăng Dị khen:

- Tiểu a đầu, ngươi được lắm!

Mọi người tự biết khinh công bình thường liền cẩn thận phi thân xuống.

Đi trên cầu tới nửa canh giờ vẫn chưa sang bờ bên kia, đủ thấy cầu này dài
đến thế nào. Nếu không phát động đến quân binh thì sao có thể tạo nên?
Xem ra trong thiên hạ to lớn, cũng chỉ Giang Sung có năng lực bắc được
cây cầu này. Ngũ Định Viễn sợ hãi thầm nghĩ:

- Xem cầu này dài như thế, một người luyện võ công cao tới đâu cũng kém
xa đại thần quyền thế trong triều.

Mọi người mặt mang kính sợ, trong tâm kinh ngạc. Chỉ có Trác Lăng Chiêu
lại như không quan tâm, sắc mặt vẫn như thường.

Đi thêm chốc lát, đằng trước có một gã quan quân đứng chờ. Người nọ thấy
An Đạo Kinh, không để ý cầu gỗ nhỏ hẹp, liền lui về sau nói:

- Ty chức là tổng binh Ngọc môn quan Cao Nhan, tham kiếm An đại nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.