ANH HÙNG CHÍ - Trang 1947

- Công phu thật lợi hại.

Lão vốn cho rằng đao pháp Thần Đao Môn sẽ chống đỡ Trác Lăng Chiêu
đến trăm hiệp, không thì cũng phải được một tuần nhang. Ai ngờ chỉ chốc
lát thắng bại đã phân, xem ra võ công của Trác Lăng Chiêu thâm sâu khôn
lường vượt xa tưởng tượng.

Trác Lăng Chiêu nhấc chân đi qua, dẫm lên cao thủ nọ rồi trầm giọng nói:

- Giang đại nhân, Trác mỗ tự xưng là Kiếm Thần, tác phong hành sự thế
nào, đại nhân đương nhiên rõ ràng. Hôm nay, nếu các ngươi muốn lấy quan
đè dân, khi nhục bổn tọa thì đã sai mười phần.

Y khẽ giơ chân đá ra, thân thể cao thủ mãnh liệt bay về hướng Giang Sung.
An Đạo Kinh vội nhảy ra tiếp. Một cỗ lực đạo mạnh mẽ đánh tới, An Đạo
Kinh vội vận khí chống đỡ. Ai ngờ luồng nội lực kia thật bá đạo, chấn đến
nơi ngực hắn đau ê ẩm hồi lâu không thể trấn định. Có điều chủ tử Giang
Sung đang ở trước mắt, hắn đành cắn răng nhịn xuống, lại đau đến khuôn
mặt trắng bệch.

Đồ Lăng Tâm cười ha hả, sải bước đi ra rồi cao giọng nói:

- Chúng ta muốn vào Nam Thiên Môn, mấy người phiền phức các ngươi
mau tránh ra! Nếu không đừng trách chúng ta hạ thủ bất lưu tình!

Cửu U đạo nhân thấy thần sắc đối phương kiêu ngạo, hừ một tiếng rồi trầm
giọng nói:

- Các ngươi muốn xưng vương xưng đế tại Côn Luân Sơn cũng không ai
rảnh đến quản. Lúc này ở trước mắt Giang đại nhân, còn muốn làm càn
sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.