ANH HÙNG CHÍ - Trang 2154

Giang Sung là loại người lợi hại thế nào, mắt thấy vẻ mặt Ngũ Định Viễn
khẽ đổi, nắm chắc hắn biết bí mật trong Thần Cơ Động, liền ho nhẹ một
tiếng, nói:

- Ngũ chế sứ, ngươi biết cũng được mà không biết cũng được. Có điều
ngươi nên rõ ràng đạo lý làm người. Nếu không dù có mấy chục cái đầu,
cũng không đủ cho người ta chém.

Ngũ Định Viễn ồ một tiếng, nói:

- Đạo lý làm người gì, xin Giang đại nhân nói rõ.

Giang Sung cười hắc hắc, thản nhiên nói:

- Có thứ cần nói ra, khi nói dễ như hát vậy. Có những thứ không nên nói, dù
bị chặt đầu cũng không thể tiết lộ một chữ. Điều này gọi là “thủ khẩu như
bình”, ngươi hiểu rồi chứ?

Ngũ Định Viễn thầm nghĩ:

- Giang Sung quả nhiên lợi hại, ban nãy ta chỉ hơi nhíu mày mà hắn đã biết
trong lòng ta có quỷ. Để ta thăm dò lại tâm địa của hắn mới được.

Hắn ho nhẹ một tiếng, nói:

- Giang đại nhân, con người của ta không có chỗ nào tốt, điểm tốt nhất
chính là muốn nói thì nói, muốn làm thì làm. Đấy mới là tác phong của bậc
hảo hán. Nếu có người nào muốn ta giấu đầu lòi đuôi, sẽ khiến ta toàn thân
không thoải mái, trở thành một kẻ tiểu nhân vô sỉ.

Giang Sung bị hắn nói sâu nói xa như vậy thì trên mặt lóe lên thanh khí, lại
thản nhiên nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.