ANH HÙNG CHÍ - Trang 2152

- Ngươi nên thức thời một chút, cút khỏi nơi này cho ta!

Người nọ cúi đầu không đáp giống như bị điếc. Ngũ Định Viễn nhìn cách
ăn mặc của đối phương, đoán rằng đây là một nhân sĩ Tây Vực không hiểu
tiếng Hán, liền cười nói:

- Người đó không hiểu tiếng Hán. Cô kêu to với hắn làm gì, không phải
uổng phí khí lực sao?

Hồ Mị Nhi hừ một tiếng, nói:

- Nghe không hiểu tiếng người, vậy chắc sẽ nghe được tiếng ám khí! Ta
muốn hắn cút mau!

Ả lấy ngân châm ra, đang định ném thì Giang Sung lên tiếng:

- Tiên cô đừng đả thương người! Nếu là nhân sĩ ngoại quốc thì không có
chuyện gì, cứ để hắn ở đó.

Hồ Mị Nhi nhíu mày nói:

- Giang đại nhân đang thưởng rượu ở đây, sao có thể bị ngoại nhân quấy
rầy?

Giang Sung nói:

- Không sao, giờ chúng ta đang ở Tây Lương, không thể bằng lúc ở kinh
thành, ít phô trương một chút thì tốt hơn. Chỉ cần người nọ nghe không hiểu
tiếng Hán, sẽ không có chuyện gì hết.

An Đạo Kinh tán thưởng một tiếng, ca tụng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.