ANH HÙNG CHÍ - Trang 2176

Giang Sung thở dài:

- Gọi ba tiếng Giang đại nhân, cũng là kêu quỷ chiêu hồn đến.

Thoáng chốc trong điếm truyền ra những tiếng kêu thảm thiết. Mấy gã tiểu
nhị đã bị cắt đầu, không ngờ bị đám thủ hạ của Giang Sung giết ngay tại
chỗ. Diễm Đình giật mình sợ hãi kêu không thành tiếng. An Đạo Kinh sợ
Ngũ Định Viễn ra tay can thiệp, vội nâng đao đặt ngang cổ nàng, ý bảo Ngũ
Định Viễn không được vọng động.

Chưởng quầy sợ tới mức hồn phi phách tán, quỳ rạp xuống đất chắp tay:

- Chư vị đại gia, xin các ngài giơ cao đánh khẽ. Ta không biết gì hết, van
cầu các ngài tha cho ta một con đường sống.

Mấy hảo thủ ngẩng đầu nhìn Giang Sung chờ lệnh. Giang Sung lắc đầu nói:

- Lần này ta cải trang rời cung, nhất định không thể để người ngoài biết.
Nếu không, để Lưu Kính kia đâm một đao sau lưng ta thì không ổn chút
nào. Chưởng quầy này đã biết thân phận của ta, tuyệt đối không thể lưu lại.

Một gã cao thủ vung đao lên. Chưởng quầy kia kêu lên một tiếng thảm
thiết, nằm xuống giữa vũng máu.

Ngũ Định Viễn không thể nhịn được nữa, lớn tiếng quát:

- Các ngươi thực tàn nhẫn. Những người này không hề có võ công, các
ngươi lại có thể xuống tay cho được!

An Đạo Kinh lớn tiếng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.