ANH HÙNG CHÍ - Trang 2184

Ả vừa nhấc tay, ngân châm đã nhắm ngay lưng của Ngũ Định Viễn. Ngũ
Định Viễn vội né tránh nhưng số lượng ngân châm thật sự rất nhiều. Vẫn có
hơn mười mũi cắm vào đầu vai hắn. Hồ Mị Nhi cười nói:

- Ngươi đã trúng độc châm của ta, muốn sống thì ngoan ngoãn đúng lại!

Diễm Đình kinh ngạc hoảng sợ nói:

- Huynh đã trúng độc, làm sao bây giờ?

Trống ngực Ngũ Định Viễn đập nhanh, thầm nghĩ:

- Chết thì chết, chứ không thể để tiểu cô nương Diễm Đình rơi vào tay địch
lần nữa.

Trong lòng nghĩ như vậy, không mở miệng mà tay trái ôm ngang eo Diễm
Đình. Hai chân dùng lực phóng ra như điên.

Chạy ra xa trăm thước, xa xa còn nghe Hồ Mị Nhi kêu lên:

- Người càng chạy nhanh, khí huyết lưu thông càng mạnh, mau dừng lại!

Ngũ Định Viễn không thèm để ý, phát động chân khí trong cơ thể chạy như
bay. Giây lát đã được mấy dặm. Diễm Đình thấy chỗ này đã khá xa khách
điếm, sợ chất độc trên người Ngũ Định Viễn phát tác, kêu lên:

- Ngũ đại gia, huynh nghỉ ngơi một chút trước đi!

Ngũ Định Viễn quay đầu, thấy không có truy binh đuổi theo thì dừng lại.
Diễm Đình vội xông tới, cởi lớp áo trên vai hắn. Lúc này chỗ trúng độc đã
biến thành màu đen thẫm. Diễm Đình lo lắng la lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.