ANH HÙNG CHÍ - Trang 2182

An Đạo Kinh đang muốn chặn lại. Ngũ Định Viễn đánh ra một quyền, hữu
quyền lóe lên tử quang nhắm thẳng ngay mặt đối phương, An Đạo Kinh
ngửi được mùi hôi tanh tưởi, biết quyền này vô cùng cổ quái, hoảng hốt vội
lăn qua một bên. Các cao thủ trong khách điếm thấy Ngũ Định Viễn muốn
chạy trốn, đồng loạt lao tới vây hắn vào giữa.

Ngũ Định Viễn giữ chặt Diễm Đình rồi đẩy nàng ra sau lưng che chở. Mắt
thấy người người đều cao thủ đương thời, không biết phải làm sao thoát
thân. Chợt nghe có tiếng hít thật sâu, sau đó một luồng chưởng phong sắc
bén đánh úp sau lưng. Ngũ Định Viễn vội xoay người. Chỉ thấy bàn tay của
người nọ đỏ thẫm, hẳn là công phu độc âm độc nào đó. Chưởng lực còn
chưa tới nơi, Ngũ Định Viễn đã ngửi được mùi tanh hôi, vội đẩy chưởng
phải ra đối địch.

Bình một tiếng, chưởng lực hai bên chạm nhau. Bỗng nghe cao thủ nọ kêu
lên một tiếng thảm thiết rồi lăn về phía sau. Mọi người chỉ thấy nơi tay phải
hắn tỏa ra từng làn khói trắng, lòng bàn tay bắt đầu bị ăn mòn, ngày càng
kéo lên cánh tay. Cao thủ kêu lên một tiếng thảm thiết, than:

- Thật là tà môn!

Hắn rút đao giắt ở eo ra, hét lớn một tiếng, một đao chém xuống cắt đứt tay
phải của mình.

Những người còn lại đều hoảng hốt. Đã tận mắt chứng kiến tay phải của
Ngũ Định Viễn âm độc như vậy, ngay cả võ công như Chu Sa Chưởng của
cao thủ nọ cũng không đỡ nổi một chưởng của hắn. Cả đám không dám đối
chưởng, đều nâng đao chém tới. Ngũ Định Viễn co tay trái đẩy mạnh về
sau, chân phải đá về trước. Chiêu thức tuy bình thường nhưng tốc độ cực
nhanh, thoáng chốc đánh trúng hai cao thủ. Một luồng lực cực mạnh tiến
vào cơ thể, hai gã cao thủ kêu thảm rồi bay ra xa như diều đứt dây. Thân thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.