ANH HÙNG CHÍ - Trang 2198

tới lui nhiều nơi thành thị. Lúc này bị nhiều người bình phẩm nhưng không
hề e ngại thẹn thùng.

Hai người đến nơi bán ngựa. Ngũ Định Viễn đành để Diễm Đình một mình
một lúc để chọn ngựa. Nơi này gần Tây Vực nên có nhiều ngựa tốt, hắn
chọn mấy con ngựa tốt nhất, bảo tiểu nhị đưa đến khách điếm rồi quay lại
tìm Diễm Đình.

Đến gần, Ngũ Định Viễn đã thấy có rất nhiều nam tử chen chúc, vây quanh
nói chuyện với Diễm Đình. Không ngờ chỉ chốc lát mà có lắm nam nhân
đến bắt chuyện như vậy. Diễm Đình vẫn giữ khuôn mặt lạnh như băng.
Thầm nghĩ đám nam nhân này quá dung tục.

Số đông nam nhân đang khoe mẽ bỗng thấy một gã đại hán đi tới, lộ ra
khuôn mặt chữ điền không giận mà uy. Mọi người kinh hô một tiếng:

- Ôn thần tới rồi!

Thoáng chốc cả đám bỏ chạy không còn một ai. Đại hán kia không phải ai
khác, đường đường chính là Chế Sứ đại nhân Ngũ Định Viễn. Hắn thấy
Diễm Đình rất được hoan nghênh, cười nói:

- Muội xem, chưa bao lâu đã có thể khuynh đảo chúng nhân như thế!

Diễm Đình đỏ mặt cúi đầu, ôn nhu nói:

- Ngũ gia nói đùa rồi.

Ngũ Định Viễn thấy khuôn mặt trắng mịn của nàng bắt đầu đỏ ửng, lại xem
thân hình lả lướt, hai chân thon dài. Eo ra eo, mông là mông, dáng người
mảnh khảnh như nữ nhân phương Bắc, không nhịn được thầm nghĩ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.