ANH HÙNG CHÍ - Trang 2258

Mọi người đi ra cửa điếm, đang muốn lên núi, chợt thấy Tần Trọng Hải
dừng bước như có chuyện. Vi Tử Tráng đi tới, hỏi:

- Sao vậy? Trọng Hải không theo chúng ta lên núi sao?

Tần Trọng Hải cười ha hả, nói:

- Chân núi Hoa Sơn có rất nhiều tửu lâu kỹ viện, ta sợ hai ngàn quân mã
chịu không nổi, lại đi quấy rầy lão bá tánh. Ta muốn về xem qua tình
huống, lát nữa lên núi không muộn.

Thực ra y đoán Cửu Châu Kiếm Vương chắc chắn giá lâm Hoa Sơn, có ý
lén gặp mặt sư phụ, không muốn theo mọi người lên núi lúc này.

Lư Vân là tham mưu trong quân, vội nói:

- Ta cũng đi cùng.

Tần Trọng Hải phụng mệnh sư phụ, không thể để người biết được lai lịch sư
thừa, liền nói:

- Không được, khó dịp Lư huynh đệ đến Hoa Sơn, mau theo Dương lang
trung lên núi ngắm cảnh, trở về làm vài khúc thơ ca mới được.

Lư Vân ừm một tiếng, dù không tình nguyện nhưng Tần Trọng Hải đã nói
như vậy, đành phải đồng ý.

Tần Trọng Hải thấy hắn cúi đầu không nói, thần sắc có vẻ buồn khổ, tám
chín phần nếu không rầu rĩ vì công chúa, thì cũng phiền lòng vì Ngũ Định
Viễn. Trong lòng thầm nghĩ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.