biết lại cứng rắn như sắt. Chưởng lực bao phủ mười ba chỗ yếu nơi ngực
bụng của Linh Chân. Linh Chân lấy làm kinh hãi, vội giơ chưởng ngăn cản.
Trác Lăng Chiêu mỉm cười nói:
- Buông đứa nhỏ này ra.
Y đột nhiên biến chưởng thành chỉ. Chỉ pháp hư ảo khó lường, thoáng chốc
điểm tới bên hông Linh Chân. Chỉ công này chuyển hóa từ bộ kiếm pháp
"Kiếm Hàn", chỉ lực cương mãnh không đáng nói, có điều chỗ lợi hại nằm
ở nội lực âm hàn tụ trên. Linh Chân muốn nhảy về sau né tránh nhưng sợ
mất thể diện, muốn xuất chưởng phong ngăn trở lại sợ chậm một bước. Lão
hổ rống một tiếng, phóng lên thoát khỏi Tô Dĩnh Siêu, tiếp theo hai cái
ngón cái điểm về phía trước. Đây mới là bản lĩnh Thiếu Lâm Đại Lực Kim
Cương Chỉ đích thực. Nếu hai người lấy chỉ đối chỉ, Linh Chân tuyệt sẽ
không kém thế.
Trác Lăng Chiêu chỉ muốn cướp lấy Tô Dĩnh Siêu, không có ý đả thương
người ở đây. Y thấy Linh Chân thoát khỏi thiếu niên nọ, liền cười ha hả nói:
- Đại sư thực là thức thời!
Chỉ thấy Trác Lăng Chiêu duỗi tay tóm lấy áo Tô Dĩnh Siêu như diều hâu
bắt gà con, tiếp theo tung mình bay ra ba thước, tránh thoát một chiêu của
Linh Chân.
Mọi người thấy Trác Lăng Chiêu nhẹ nhàng như không, chỉ trong ba chiêu
liền đoạt được thiếu niên, trong lòng trở nên hoảng sợ.
Trác Lăng Chiêu một tay nhấc Tô Dĩnh Siêu, cười nói:
- Tiểu bằng hữu, võ công của ngươi đúng là rất cao! Không ngờ tiếp được
Long Trảo Thủ của cao tăng Thiếu Lâm, sư phụ ngươi là ai?