ANH HÙNG CHÍ - Trang 2288

Dương Túc Quan đang muốn lên tiếng, Thanh Y Tú Sĩ đã tiến lên một
bước. Y ho nhẹ một tiếng, nói:

- Trác chưởng môn, theo lời mấy vị bằng hữu, những ngày nay tiểu đồ nấn
ná làm khách tại quý sơn. Thật làm phiền Trác chưởng môn dạy bảo.

Trong lời nói có gai nhọn, ngụ ý chê cười Côn Luân Sơn không để ý thân
phận mà đi ăn hiếp hậu bối.

Trác Lăng Chiêu thấy đối phương mang mặt nạ da người, nhận ra lai lịch
liền mỉm cười nói:

- Thì ra là Thanh Y chưởng môn. Tại hạ không biết tiên sinh giá lâm, thật là
thất lễ.

Vừa nói vừa nhẹ nhàng vái chào, lại không đề cập Diễm Đình đang ở nơi
nào.

Thanh Y Tú Sĩ chẳng ừ hử gì, chỉ thản nhiên hỏi tiếp:

- Trác chưởng môn không cần đa lễ, sao chưa mời nghiệt đồ đi ra cho?

Trác Lăng Chiêu thở dài một tiếng, nói:

- Mấy ngày nay ta ở cùng lệnh cao đồ. Chỉ cảm thấy nàng xinh đẹp đáng
yêu, lại hiểu lòng người, thực khiến cho người ta hâm mộ không thôi. Ai...
Luận về nhãn quang thu đồ đệ, ta còn phải nhờ ngài dạy bảo nhiều hơn.

Ngữ khí chân thành đúng là tán thưởng Diễm Đình, không giống như đang
làm bộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.