ANH HÙNG CHÍ - Trang 2287

Thân hình Tô Dĩnh Siêu đang giữa không trung, trên mặt không hề kinh
hoảng, thong dong đáp:

- Gia sư chính là chưởng môn bổn sơn, Ninh đại hiệp ‘ đệ nhất thiên hạ ’.

Trác Lăng Chiêu ồ một tiếng, nói:

- Tiểu bằng hữu. Tuổi ngươi còn nhỏ, sao biết hắn là ‘ đệ nhất thiên hạ ’?

Tô Dĩnh Siêu ngạo nghễ nói:

- Sư phụ ta bình sinh đánh tám trăm trận lớn nhỏ, chưa bao giờ thua qua
một chiêu nửa thức.

Trác Lăng Chiêu cười ha hả, bỏ hắn xuống đất rồi nói:

- Rất hay, bình sinh ta đánh cùng người, cũng chưa từng thua một chiêu nửa
thức.

Ngụ ý trong lời này đượm mùi so sánh.

Tô Dĩnh Siêu xoay mình đối diện võ lâm đại cao thủ, trong lòng chợt thấy
sợ hãi. Hắn muốn nói một vài câu hãnh diện cho sư phụ, có điều thấy ánh
mắt Trác Lăng Chiêu ẩn ẩn sát khí, lại không dám lên tiếng.

Dương Túc Quan cùng Linh Định nhìn nhau, trong lòng hai người đều rõ
ràng Trác Lăng Chiêu lên Hoa Sơn là vì danh hàm đệ nhất thiên hạ, tuyệt
không phải ý tốt gì. Dương Túc Quan âm thầm đánh giá tình thế, mắt thấy
đối phương đông đảo hảo thủ. Bên này ngoài Linh Định, Linh Chân chỉ có
đám người Vi Tử Tráng, Tần Trọng Hải, Lư Vân. Nếu không có Thanh Y
Tú Sĩ giúp đỡ sẽ kém thế hơn rất nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.