ANH HÙNG CHÍ - Trang 2308

“Phì Xứng Quái nói chuyện kỳ quái, mong chư vị niệm tình niệm nghĩa để
sư điệt ta ‘Giơ cao một chút’ là sao? Lời này có ý gì? Chẳng lẽ việc Ninh
Bất Phàm thoái ẩn chỉ là ngụy trang? Hắn còn muốn leo cao nữa sao?”

Mấy tay hảo thủ tinh thông võ công nghe lời ấy, trong lòng cũng thấp thỏm
không yên, thầm nghĩ: "Ninh Bất Phàm muốn ‘Cao lên một chút nữa’’ là
thế nào? Kiếm pháp của hắn đã cao đến không thể cao hơn, giờ còn muốn
cao tới đâu nữa đây?"

Lại có mấy người tâm tư cơ mẫn, vừa nghe lời ấy liền nghĩ: "Tốt! Rốt cục
lão mập chết bầm này đã lộ ra đại bí mật. Ninh Bất Phàm muốn ‘ cao chút
điểm ’. Người họ Cao tên gọi Nhất Điểm là ai? Người này nhất định có vô
số bí mật trên thân! Ta cần phải lưu tâm điều tra."

Mọi người đang phỏng đoán không yên, Phì Xứng Quái lại dậm chân hét
lớn:

- Giơ cao chút điểm nữa! Ta thấy không rõ!

Mọi người lấy làm kinh hãi, vội quay đầu nhìn lại. Đã thấy vài tên đệ tử
Hoa Sơn trốn sau sảnh đường, trên tay một gã giơ cao tấm bảng thật lớn
viết đầy chữ, bộ dáng lén lút không biết đang làm cái gì.

Đúng lúc Tần Trọng Hải đứng cạnh đệ tử kia, liền quay đầu nhìn tấm bảng
trên tay đệ tử nọ, thì thầm đọc:

- Lần này chưởng môn bổn phái Ninh Bất Phàm phong kiếm quy ẩn, có ý
ngừng can qua, để võ lâm không còn tranh đoạt cái hư danh ‘ đệ nhất thiên
hạ ’, vì thế môn hạ Hoa Sơn ta mời đông đảo võ lâm đồng đạo tới chứng
kiến đại điển, dụng tâm không nhỏ, mong muốn chư vị niệm tình nghĩa, để
sư điệt ta thong dong rửa tay, thoái ẩn nơi núi rừng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.